Ngô Khanh vẫn còn đứng chần chừ trước cổng thành, chưa biết nên đi về hướng nào. Hệ thống có đưa ra một lời khẳng định chắc chắn: theo tính toán dữ liệu, cô sẽ gặp Trì Dư bằng một cách "rất hợp lý và tự nhiên". Nhưng thế nào là hợp lý và tự nhiên, hệ thống lại không nói rõ.
Nhưng gặp gỡ nào mà chẳng "tình cờ"? Một thiếu niên khu ổ chuột gặp nữ nhà thiết kế thời trang giàu có, kiểu mở đầu xưa như trái đất, vẫn thường thấy.
Ví dụ như một thiếu niên nghèo khó “ăn” được ví tiền căng phồng của nhà thiết kế...
Nghĩ vậy, Ngô Khanh liền chậm rãi bước đi, vỗ vỗ bụi trên quần áo, tiện tay để ví tiền thò ra một góc từ túi áo.
Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị trộm, còn vai phụ quan trọng của màn kịch này thì đã xuất hiện từ phía bên kia con phố, xách theo một cây gậy to bằng cánh tay con gái, sẵn sàng "xông pha sân khấu".
Còn "kẻ trộm" —— lại đang bận rộn chuẩn bị, nhưng đáng tiếc, đồng đội lại diễn vai "trộm" quá giống thật.
Khi phương án đã được xác định xong, Robert liền nhập vai ngay. Có điều, ờ, diễn hơi quá lố. Robert còng lưng, móc tay vào mép túi quần, gương mặt gầy gò đen nhẻm lấm lét rình mò, mắt đảo như rang lạc, đúng kiểu người đi trên phố mà gặp cảnh vệ là chắc chắn bị "mời về đồn".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT