Những đứa trẻ từng bị xâm hại, bạn đã trải qua cuộc sống sau này một cách như thế nào vậy?
Tôi không viết một câu chuyện dài dòng, nhiều chương, lắm tình tiết. Bởi lẽ, tôi cũng không nhớ rõ sự việc năm xưa nữa, nhưng mỗi lần nhớ lại đối với tôi, đều là tra tấn đến kinh hoàng. Tôi ghê tởm bản thân mình khi ấy, lại càng ghê tởm những kẻ đã nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Không phải câu chuyện quyền hành thế gia dùng tiền ép buộc, nhưng câu chuyện của tôi, câu chuyện xảy ra xung quanh những con người đời thường, lại bất nhân đến dã man. Có lẽ, hôm nay khi tôi viết nên câu chuyện này chính là khi tôi chân thật nhất, mạnh dạn nhất với chính tôi. Tôi dày xéo nỗi đau của bản thân, hy vọng không một ai phải trải qua chúng nữa. Tôi sẽ thay mặt mình thời non trẻ, sẵn sàng đứng lên để nói, để dù không đưa được kẻ bất nhân kia chịu trừng phạt, cũng sẽ đưa quá khứ bản thân tôi ra ánh sáng…