Nhạc còn mang trong mình những vết thương sâu kín, chưa thể nói thành lời.
Một đêm nọ, Tống Nhạc tỉnh dậy giữa đêm, mắt long lanh, nhìn anh bằng ánh mắt mơ hồ xen lẫn sợ hãi: “Ông xã... anh có ở đây không?”
 
Lục Tư Hàn vội vàng ngồi dậy, nhẹ nhàng vuốt má cậu, nói: “Anh đây, anh không đi đâu hết.”
Tống Nhạc run rẩy, tựa đầu vào vai anh, giọng nhỏ nhẹ: “Em sợ...”
 
Anh ôm chặt cậu hơn, thì thầm: “Đừng sợ, anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play