Trong hành lang mê cung, Thẩm Mặc đặt Bạch Ấu Vi lên xe lăn, kiểm tra từ trên xuống dưới. Tuy cô có hơi rối bù xộc xệch nhưng có thể nguyên vẹn ngồi ở đây đã là điều may mắn rồi.
“Nếu búp bê trong gương là một dạng thử thách mà trò chơi đặt ra, vậy có thể lối ra sẽ nằm ở nơi tập trung nhiều gương nhất?” Thẩm Mặc suy nghĩ nói.
Bạch Ấu Vi lắc đầu nhẹ: “Chỗ nhiều gương nhất là trung tâm mê cung nhưng không thể nào để lối ra trùng với điểm bắt đầu, như vậy chẳng khác nào gian lận.”
Ngẫm nghĩ một chút, cô lại nói: “Tôi nghĩ búp bê trong gương chắc là một loại manh mối, hoặc một kiểu chỉ dẫn.”
Cô quay sang hỏi Đàm Tiếu: “Lúc cậu bắt cá, có cảm thấy bóng của mình có gì bất thường không?”
Đàm Tiếu ngẩn ra: “Tôi không để ý lắm…”
“Thế còn cô, con búp bê có điểm gì bất thường không?” Thẩm Mặc hỏi Bạch Ấu Vi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play