Mọi người đều nhìn về phía cô.
Không khí lẽ ra phải căng thẳng nghiêm trọng, nhưng ai nấy đều đang cầm thịt, uống bia, thế là chẳng hiểu sao lại giống như đang chờ nghe chuyện tán gẫu sau buổi liên hoan.
Thẩm Mặc hỏi: “Cô nghĩ ra cách ra ngoài rồi?”
Bạch Ấu Vi: “Chưa đâu. Nếu đây là mê cung bình thường thì cách của Đàm Tiếu là đủ. Nhưng… tôi nghĩ, mục tiêu của chúng ta không phải tìm lối ra trước, mà là… tìm người.”
Đàm Tiếu cắn miếng lưỡi bò: “Người nào cơ?”
Thầy Thừa dùng thịt xông khói cuộn nấm kim châm, trầm giọng nói: “Ý của Vi Vi, chắc là những người đã biến mất trong mê cung.”
Bạch Ấu Vi gật đầu: “Muốn biết nguy hiểm ở đâu thì trước tiên phải hiểu rõ vấn đề. Hiện giờ manh mối duy nhất của chúng ta là mấy cái gương kia có vấn đề. Ngoài ra, mê cung còn gì đáng sợ khác không? Có cơ quan không? Có điều gì cấm kỵ không? Những điều đó chỉ có thể làm rõ nếu chúng ta tìm được những người đã mất tích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT