Thẩm Mặc lướt mắt nhìn từng người, lại nói tiếp:
 “Dựa vào kinh nghiệm của tôi, thuyền không quay lại chỉ có hai khả năng. Một là, gặp nạn, không cứu được chính mình. Hai là, thuyền vẫn an toàn nhưng nơi trú ẩn đã hết chỗ nên những người còn lại bị bỏ rơi. Dù là lý do nào thì chúng ta cũng chẳng cần chờ thêm.”
“Hơn nữa, tôi còn nghe ngóng được tin, không chỉ Dương Châu mà Thượng Hải và Hàng Châu cũng có sương trắng. Chúng ta có thể mạnh dạn giả định rằng, những thành phố đông dân đều sẽ xuất hiện loại sương này. Dương Châu vốn không quá đông dân nhưng gần đây lại đón nhiều người đổ về, vậy nên mới hình thành sương trắng?”
“Nếu giả thiết đó đúng mà sương trắng cứ thế lan rộng, thì thay vì bị ép vào đường cùng, chi bằng chủ động tiến vào, khám phá xem sao.”
Lời anh nói chứa quá nhiều thông tin, khiến cả nhóm lặng thinh hồi lâu.
Anh không vội, nghiêng đầu nhìn Bạch Ấu Vi, chẳng hiểu sao trong lòng lại cảm thấy chắc chắn cô sẽ đồng ý với mình.
“Cô nghĩ bên trong sương có gì?” Thẩm Mặc hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play