Khi Đồ Đan quay trở lại tầng trên, đám học sinh đều đang tụ quanh giường của Trương Thiên Dương.
Đám con trai tò mò quá nên không kìm được, cứ chạm tay vào vết thương cũ trên người cậu, vừa sờ vừa trầm trồ. Vết thương nghiêm trọng như vậy thế mà nói là lành thì lành thật, ngay cả một vết sẹo cũng không còn.
Các bạn nữ thì ngại hơn, không dám động tay nhưng ánh mắt thì vẫn không rời khỏi phần ngực của cậu ấy.
Trương Thiên Dương vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, liên tục nhấn mạnh:
“Thật sự không đau nữa, tớ cũng không rõ nguyên lý của thứ đó. Lúc đắp bùn lên người, cảm giác cũng chẳng có gì đặc biệt cả…”
Cậu ấy còn đang nói thì bỗng liếc thấy cô Đồ Đan trở về, liền lên tiếng gọi:
“Cô Đồ !”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play