Thẩm Mặc đồng tình, trầm ngâm nói:
“Bọn họ đi quá sạch sẽ.”
Mọi người không ai lên tiếng.
Sơ tán dân cư không phải chuyện dễ, đặc biệt là trong điều kiện mất điện mất mạng, vậy mà không để lại một dấu vết nào?
Ví dụ đơn giản nhất, nếu cần đưa người dân đến nơi trú ẩn, ít ra cũng phải có bảng chỉ dẫn, biểu ngữ, thông báo dán tường… Nhưng tất cả đều không có.
Bạch Ấu Vi khẽ nhìn Thẩm Mặc, ánh mắt sâu thẳm:
“Còn một khả năng nữa… Nếu số người còn lại ít đến mức có thể hô một tiếng là đi ngay, thì cũng có thể sơ tán sạch sẽ mà không để lại dấu vết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play