Bạch Ấu Vi liếc Thẩm Mặc bên cạnh, bình tĩnh nói:
“Tình trạng cơ thể tôi như thế này, hoặc là được anh ấy cứu sống, hoặc là anh ấy cũng bó tay chịu chết. Nên miếng bùn này để tôi giữ cũng chẳng có ích gì. Mà nếu tôi thật sự bị thương, chẳng lẽ mấy người sẽ khoanh tay đứng nhìn à?”
Cũng đúng thật.
Đàm Tiếu lập tức nghĩa khí đáp:
“Dĩ nhiên không thể thấy chết không cứu! Ân tình hôm nay tôi ghi nhớ, từ nay về sau anh em tốt, dao đâm hai sườn! Nếu tôi nuốt lời, trời đánh chết tôi luôn!”
Bạch Ấu Vi cụp mắt, vẻ mặt hờ hững.
Cô chẳng hứng thú gì với mấy lời nghĩa khí ấy, chỉ mong Đàm Tiếu có thể im miệng, đừng ồn ào nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play