Trần Huệ ngơ ngác nhìn con đường trống rỗng, lẩm bẩm:
“Chúng nó... biến mất rồi…”
“Vì chúng đã đi vào trong gương rồi.”
Bạch Ấu Vi bật cười khinh bỉ:
“Theo logic của trò chơi mê cung, chúng ta phải nhìn thấy bản thân thật sự trong gương, rồi để chứng minh rằng mình đã chấp nhận con người thật ấy, phải cùng nó rời khỏi mê cung. Như thế mới được coi là kết thúc hoàn mỹ. Ha, buồn nôn chết được.”
Cô trượt xe lăn tiến về phía trước.
Thẩm Mặc giữ lấy cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play