“Làm sao vậy?” Thẩm Mặc hỏi, “Cô nghĩ ra gì à?”
Bạch Ấu Vi đờ đẫn, “…Gương có thể mang đến cái chết, vậy cũng nên có thể mang lại sự sống. Ngày mai tôi muốn đến xem cái lối ra đầu tiên.”
Ba giờ sáng, Bạch Ấu Vi bị tiếng khóc đánh thức.
Chân cô bất tiện, không ra ngoài được, chỉ có Thẩm Mặc đi một chuyến.
Anh quay về nói cho cô biết: Đồ Đan đã hoàn toàn biến thành búp bê. Hơn nữa mê cung này dường như có thể “tiêu hóa” búp bê, cơ thể Đồ Đan đang không ngừng lún xuống, dần dần chìm vào nền xi măng.
Vì vậy các học sinh mới khóc.
Trần Huệ là người khóc dữ nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play