Thấy Trần Huệ nổi giận, đám học sinh vội kéo hai người ra, sợ họ đánh nhau thật.
Cô Đồ mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Nhìn thấy nhóm Thẩm Mặc trở lại, cô ấy lập tức thấy như thấy được đồng minh, vội vàng lên tiếng: “Anh Thẩm, đã tìm được lối ra rồi!”
“Ừ, nãy tôi có nghe thấy.” Thẩm Mặc liếc mắt nhìn đám học sinh, hỏi: “Lối ra ở đâu?”
“Để tôi dẫn mọi người đi.” Giọng Đồ Đan gấp gáp, vừa đi vừa nói: “Bên ngoài là một cánh cửa, bên trong thì trắng xóa, không nhìn thấy gì, không xác định được có an toàn hay không. Mà xung quanh cánh cửa lại có rất nhiều búp bê! Tôi thực sự không dám để bọn trẻ mạo hiểm, nhưng tụi nó tính tình nóng nảy, vì chuyện này mà cãi nhau suốt cả đường!”
Đám học trò phía sau nghe cô lải nhải thì mặt ai cũng xấu hổ.
Trương Thiên Dương thấy Trần Huệ tức giận đi sau cùng, bèn lặng lẽ tiến lại hỏi nhỏ: “Cậu thật sự thích người kia à? Trông anh ta lớn tuổi lắm đấy.”
Trần Huệ lườm một cái: “Tôi thích ông nội cậu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT