Nam tử ôm nàng vào trong ngực, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cằm trơn mịn của nàng, cười nói: “Thế nào? Không vui khi bổn vương có mặt ở đây, hay là nàng có ý kiến gì với bổn vương?”
Lời hắn mang theo vài phần đùa cợt.
Khóe môi nữ tử khẽ nhếch, bật cười nhẹ một tiếng, trong đáy mắt lại lộ ra vài phần khinh miệt cùng châm chọc, Kỳ Diệp nhìn thấy, hơi nhíu mày.
Ngón tay đang vuốt ve cằm nàng khẽ siết lại, nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, mắt đối mắt nhìn vào đôi mắt như lưu ly của nàng, hắn nhướng mày: “Có ý kiến? Nàng nói thử xem.”
Ngọc Am ngước mắt nhìn hắn, chậm rãi nói:
“Lúc trước vương gia tặng lễ bị cự tuyệt, hẳn là đã hiểu rõ tâm ý của Ngọc Am. Ấy vậy mà vẫn cố tình cầu chỉ thánh thượng, khiến Ngọc Am không thể không gả vào vương phủ. Vương gia chuyện ép người còn đã làm, hà tất phải hỏi người có ý kiến hay không?”
Nam tử hơi nheo mắt lại, không tự giác mà ngón tay tăng thêm lực, chiếc cằm mềm mại của nữ tử lập tức hiện lên hai vết đỏ, Ngọc Am khẽ “Tê” một tiếng hít vào.
Kỳ Diệp buông nàng ra, ánh mắt thay đổi, đứng lên cười lạnh một tiếng: “Thân phận đích nữ của An Viễn Hầu phủ quả thật tôn quý, nhưng gả vào Đoan Vương phủ của ta cũng tuyệt không phải là hạ thấp nàng! Nàng lấy gì mà oán khí như vậy, bổn vương thật sự không hiểu.”
Lời nói lần này mang theo ý trách móc rõ ràng. Nếu như lúc trước hắn chỉ là nói đùa, thì giờ khắc này hắn thật sự tức giận. Hắn vốn cao ngạo, trong mắt không dung nổi một hạt cát, người khác có thế nào cũng không thèm để tâm, hiếm khi tức giận. Nhưng lần này, hắn thực sự nổi giận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play