Lâm Nghiên vốn định yên lặng nghe Aprile nói chuyện, nhưng trong cơ thể đột nhiên trào lên một luồng xúc động, cậu mấp máy môi, cảm xúc không thuộc về mình cướp lấy thanh quản, dùng giọng nói của cậu cất lên:
“Em hận người ấy sao?”
Aprile lập tức im bặt, cúi đầu xuống.
Từng giọt nước mắt lớn rơi xuống không ngừng, Aprile cố gắng kìm nén giọng nói run rẩy: “Em… Em cũng không biết… Ở nơi đó thật sự rất tối… Tối quá… Thật sự rất tối… Em rất sợ……”
Lâm Nghiên trầm mặc vỗ vỗ lưng cô, dịu giọng nói:
“Đừng sợ.”
Tiếng thông báo từ nhà ga vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play