Windy từ trước đến nay kiêu ngạo ngang ngược, lần này lại bị người ta đánh đến vỡ đầu chảy máu.

Dù đã được đưa vào bệnh viện của trường kịp thời, thậm chí còn phải khâu và làm tiểu phẫu...

Nhưng Windy vẫn không thể nào kiềm chế được lửa giận trong lòng. Hắn phá nát hết mọi đồ đạc trong phòng bệnh VIP, giận dữ đuổi hết đám bạn bè xu nịnh vây quanh giường mình.

Hắn ngã phịch xuống giường, thở hổn hển.

Trong đầu không ngừng hiện lên cảnh hôm đó —— cổ bị xiềng xích siết đến nghẹt thở, đầu gối bị giẫm đến nhục nhã ê chề.

Lâm Nghiên. Lâm Nghiên. Lâm Nghiên. Lâm Nghiên.

Windy túm lấy lẵng hoa trên bàn, hung hăng ném về phía cửa sổ.

Cửa sổ của Aurora được gia cố rất chắc chắn.

Một cú ném nhẹ như vậy, tất nhiên không thể làm vỡ kính, chỉ khiến mặt kính nứt ra một khe nhỏ.

Mảnh vỡ văng khắp sàn.

Windy bực dọc vò đầu, không cẩn thận chạm phải vết thương, lập tức buột miệng chửi một câu thô tục, im lặng một lúc, dường như nghĩ ra điều gì. Hắn bỗng trở nên sốt ruột, không thèm xỏ giày, giẫm chân trần lên mặt sàn đầy mảnh vỡ, bước đến đẩy mạnh cửa sổ ra.

Gió lạnh phả thẳng vào mặt.

Windy hít sâu một hơi, đầu choáng váng, không kìm được mà nhớ lại đêm đó.

Lâm Nghiên – đứng gần hắn đến thế.

Cả người bao phủ bởi hơi thở của cậu.

Lạnh lẽo, như băng tuyết.

Windy cứng cả người, nghiến răng nghiến lợi, tựa vào tường tức tối mở điện thoại.

Aurora có một diễn đàn nặc danh.

Windy ngẩn người trong một cái chớp mắt, tại giao diện Cupid’s Arrow liền gõ hai chữ lin yan.

Vừa gõ xong, hắn phản ứng lại —— lập tức điên cuồng lướt xuống đọc phản hồi.

Tín hiệu trong bệnh viện trường rất yếu, load mãi mới hiện ra một thiệp đăng vào lúc 19:37 ngày 26 tháng 9.


【Dám giành người của đại lão, không muốn sống nữa à?!】

1L: Trừu tượng quá… Cứu tôi với…

2L: Còn có người tin mấy lời vô căn cứ này à? Tin vị kia vì tiểu bạch hoa? Còn không bằng tin tôi là chủ tịch hội học sinh kế nhiệm.

3L: Kính chào chủ tịch học sinh, đại nhân vạn phúc kim an.

4L: Đừng chửi tôi, để tôi phân tích lý trí một chút. Thật ra lời chủ thiệp nói cũng không phải không thể tin. Thứ nhất, tiểu bạch hoa mới nhập học đã đụng phải người kia trong đua xe. Người kia vốn không dễ gần, nhưng không ra tay cũng không gây sự, mặc cho tiểu bạch hoa lên xuống xe tùy ý. Tiếp theo, cả hai cùng làm dự án dưới tay một giáo sư, đi đâu cũng có nhau, rất nhiều người thấy hai người cùng ăn tối. Cuối cùng, khi tiểu bạch hoa bị chặn phòng và phá đồ, cũng là người kia đứng ra giải quyết.

5L: Cậu nói nhiều ghê, tôi tin cậu.

6L: Đồng ý +1

7L: Tôi mới vào, có thể hỏi tí không… vị kia với tiểu bạch hoa rốt cuộc là ai vậy? Chủ thiệp nói “giành người”, là tam giác tình yêu hả?

8L: Ăn dưa mà cũng không hiểu, mời mấy người trên ngồi ăn với chó đi. (thuần ác ý, đầu chó)

9L: Vị kia dạo này không ở trường à? Chúng ta bàn luận lộ liễu như vậy có ổn không?
(đã bị xóa)

10L: Tiểu bạch hoa thật sự có người yêu?

11L: Chắc sắp chia rồi.

12L: Không đâu, nhìn tiểu bạch hoa hiền lành lắm, không giống kiểu sẽ chủ động chia tay.

13L: Ơ, chưa chia tay hả? Tôi tưởng chia rồi. Vậy chẳng phải vị kia là “tiểu tam” leo lên à?
(đã bị xóa)

14L: Nhỏ giọng chút, tưởng đây là livestream hả?

...

45L: Cuối cùng tôi cũng hiểu — đại lão thích người đã có bồ đúng không?

46L: Cảm ơn bạn, người Mông Cổ.

47L: Người yêu của tiểu bạch hoa thật là cái bạn… “đồng học không tồn tại” ấy sao?

48L: Hahahahahahaha

49L: Cách nói này uyển chuyển ghê

50L: Tôi thật sự không chịu nổi mấy người tôn người kia lên làm dao động nhân vật chính đâu. Gì mà vì tiểu bạch hoa, nhìn lại đi có hợp lý không. Nếu không phải cái kính đen kia mắng vào gia đình người ta, thì người ta có thèm quản chuyện đó không?
(đã bị xóa ngay lập tức)

...

56L: Mấy người không thấy thiệp kia à… Mỗi ngày đều có người theo dõi trường mình, như chuột cống bơi trong bồn cầu, ghê tởm thật sự!!!

57L: Đọc xong rồi, tìm được cảm giác tồn tại chưa?

58L: Á á á á!!!

...

65L: Giấu giấu giếm giếm chán chết, tôi nói thẳng luôn — năm nhất, đặc ưu sinh, kính đen, LY.

...

1235L: Tưới nước tiểu đánh dấu, 10 tháng 10, ăn dưa mà không kịp ăn nóng — tự dặn lòng mình.

Windy nhìn dòng thiệp cùng những lời chửi rủa đầy mặt phía dưới, nhíu mày, động tác giơ tay định phản pháo bị ngắt giữa chừng —— vì vô tình liếc thấy một bóng người bên bụi cỏ gần bệnh viện trường.

Tóc đen, da trắng, nét mặt lãnh đạm.

Là… Lâm Nghiên.

Lâm Nghiên sao lại xuất hiện trong bụi cỏ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play