Lâm Nghiên không quá muốn nói chuyện. Hiện giờ đầu óc cậu vẫn còn lộn xộn, trong đầu không ngừng hiện lên rất nhiều hình ảnh. Trên mặt lại càng không có biểu cảm gì, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mộc Lan, ý bảo nếu có chuyện thì nói thẳng.
Mộc Lan tiến lại gần cậu, thần sắc uể oải, nhưng rất nhanh liền cố nặn ra nụ cười: "Anh, anh còn đồng Liên bang không? Nếu không có, em có thể chuyển cho anh. Anh, lần trước anh không phải nói thích một mẫu áo khoác mùa xuân của nhãn hiệu Spring sao? Kỳ thi hóa học em giành giải nhất, tiền thưởng là một vạn đồng, vừa đủ để mua cái đó cho anh…"
Vừa nói cậu ta vừa rút điện thoại định chuyển tiền cho Lâm Nghiên.
Lâm Nghiên càng thấy mệt mỏi, đầu óc không xoay kịp, miễn cưỡng giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Cậu duỗi tay ngăn Mộc Lan lại, gương mặt lạnh đi thêm một bậc, trông như thể sắp đánh người: "Không cần. Về sau đừng chuyển tiền cho tôi nữa."
Mộc Lan hơi lóe ánh mắt, lặng lẽ tránh bàn tay Lâm Nghiên.
Cậu lập tức thu tay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play