Lần này chuyện bồi thường hai mươi viên kẹo lại khiến Vương Tiểu Mai học ngoan, từ đó về sau cũng không đá cửa phòng Lâm Ngọc Trúc nữa, mỗi lần tìm cô đã biết tự mở cửa trước rồi lại đứng ở cửa gọi cô.
Chuyện này đã rất tốt rồi, đừng nói ở nông thôn, chính là trong trấn, hàng xóm có rất ít người gõ cửa chào hỏi, có chút lễ phép còn có thể mở cửa trước rồi đứng ở cửa hô một tiếng, chờ chủ nhân đi ra tiếp đón người vào trong, thân thiết một chút trực tiếp vừa chào hỏi vừa đi vào trong phòng.
Cho nên nếu như Lâm Ngọc Trúc thật sự bởi vì chuyện này mà náo loạn một hồi thì sẽ chỉ làm cho người khác cảm thấy cô chuyện bé xé ra to, không thể lý giải được.
Vương Tiểu Mai hiện tại là tiểu đồng bọn của cô, cô cũng không muốn khiến trong lòng người ta cảm thấy lạnh giá quá mức, mấu chốt là cô phải đề phòng nữ chính nhìn ra manh mối.
Có thể có kết quả như vậy coi như là được rồi.
Cuộc sống lại quay trở về những ngày tháng bình thường như xưa, Lâm Ngọc Trúc lại bắt đầu cuộc sống mặt trời mọc thì đi làm, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, chỉ là dần dần cô phát hiện ánh mắt người trong thôn nhìn cô cùng trước kia tựa hồ không giống nhau, cô cũng không nghĩ ra được nguyên nhân tột cùng là gì, cho nên tạm thời Lâm Ngọc Trúc cũng không để ở trong lòng.
Chờ đến lúc Lâm Ngọc Trúc biết chuyện gì xảy ra thì đều đã là chuyện của một tháng sau rồi, sở dĩ ánh mắt người dân trong thôn nhìn cô không còn giống với lúc trước nữa là bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy người có thể không bị thiệt thòi khi đấu với thím Lý Tứ thì trên cơ bản người đó cũng không phải là người hiền lành lương thiện gì hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT