Vương Tiểu Mai không thèm để ý đến câu hỏi của Lâm Ngọc Trúc, tự mình nói: "Tôi còn nấu cháo nữa, đợi một chút, tôi đi lấy.”
Nghe vậy chút khó chịu trong lòng Lâm Ngọc Trúc đều bị mài mòn!
Lâm Ngọc Trúc cứ như vậy trơ mắt nhìn Vương Tiểu Mai bận rộn bày thức ăn cùng bát đũa. Sau khi bày biện xong Vương Tiểu Mai mới nói với Lâm Ngọc Trúc: "Tôi thấy cô như vậy cũng không có cách nào nấu cơm, không thì như này đi, lúc tôi nấu cơm sẽ thuận tiện nấu cho cô một phần luôn.”
Lâm Ngọc Trúc đột nhiên có chút cảm động, Vương Tiểu Mai không phát hiện cô giả vờ bị thương, cô cũng không có ý định nói rõ, dù sao thì ở thời đại này một chút chuyện nhỏ đều có thể bị phóng đại lên rất nhiều lần.
Cho nên lần này cô giả bị thương cũng phải diễn giống như bị thương thật.
“Cảm ơn cô!” Lâm Ngọc Trúc ngược lại có chút ngượng ngùng.
Lâm Ngọc Trúc không thể ngồi ăn cơm, dứt khoát đứng ăn, Vương Tiểu Mai thì đương nhiên là sẽ ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play