Có thể là do thấy Vương Tiểu Mai là này cãi nhau quá hăng, mấy thanh niên trí thức ở sân trước cũng hấp tấp theo sang, đến cả thím Trần bên sát vách cũng không nấu cơm mà chạy ra hậu viện nhà mình để hóng sang bên họ, cái trò hay này ai mà không muốn hóng!
Trương Diễm Thu đã khỏi bệnh, gầy đến mức chỉ còn lại một bộ xương, đứng ở đó trông thật yếu đuối mong manh, lúc này làm nổi bật Vương Tiểu Mai giống như một ác bá.
Trương Diễm Thu hiển nhiên là tức giận lắm, toàn thân run lên, đôi mắt đỏ lên, tức giận trừng mắt nhìn Vương Tiểu Mai, gào lên: “Dựa vào đâu mà cô bắt tôi ăn riêng thì tôi phải ăn riêng, cô là cái thá gì chứ!”
“Dựa vào đâu? Dựa vào rau là do tôi trồng, nồi là tôi mua, chuyện ăn cơm có cái nào liên quan đến cô không?”
“Rau này cũng không phải do một mình cô trồng, nồi cũng không phải một mình cô mua, lời cô nói không thể đại diện cho mọi người được.”
"Vậy cô hỏi xem họ có thể đồng ý cho cô ở lại không?" Nói xong, Vương Tiểu Mai chỉ mấy thanh niên trí thức ở phía sau.
Trương Diễm Thu vừa tức vừa uất ức nhìn những thanh niên trí thức cũ đang theo sang, hi vọng có ai đó có thể nói giúp cô ta vài câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT