Lâm Ngọc Trúc vừa nói xây nhà, trưởng thôn lập tức giật mình, tim đập loạn xạ.
Cái này được đấy, thanh niên trí thức Lâm tự bỏ tiền ra xây nhà thì điểm thanh niên tri thức sẽ có một chỗ trống, nếu lại có thêm vài người như cô thì tốt quá rồi.
Trưởng thôn nghe Lâm Ngọc Trúc nói xong, ông ta cũng biết cô chỉ muốn xây nhà nhỏ, đủ một người ở. Ông ta suy nghĩ một chút rồi thử hỏi: “Hay là cháu xây cái lớn hơn chút. Nhỏ quá sợ cháu ở không thoải mái.”
Nếu như to hơn thì ông ta có thể sắp xếp nữ thanh niên trí thức mới đến vào ở.
Lâm Ngọc Trúc cười mỉm nhìn trưởng thôn, chậm rãi nói: “Cháu không có nhiều tiền như vậy. À phải rồi, nhà ở nhỏ như cháu nói tốn bao nhiêu tiền ạ? Nếu nhiều quá thì cháu lại không trả nổi.”
Trưởng thôn đỏ mặt, ông ta cũng biết có lẽ cô đã nhìn ra ý đồ của mình rồi. Ông ta sợ cô đổi ý nên vội vàng nói: “Nhà đất không tốn bao nhiêu. Lớn như điểm thanh niên trí thức cần trăm đồng, nhà nhỏ như của cháu chỉ cần khoảng bốn, năm chục đồng thôi.”
“Gạch bùn thì dễ rồi, nhà ai cũng có, cháu cứ mua mỗi nhà một ít là đủ dùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT