Diêu Hoàng lại ngủ một giấc đến tận khi mặt trời lên cao.
Sáng sớm sau khi Huệ Vương gia rời đi, không có nha hoàn nào dám vào quấy rầy vương phi đang ngon giấc. Cửa sổ phía nam vẫn đóng kín, ngăn phần lớn ánh sáng bên ngoài lọt vào.
Diêu Hoàng cũng không vội dậy rửa mặt, đôi chân đôi lưng rã rời chẳng cho phép nàng có chút tinh thần nào.
Nhìn chằm chằm vào màn giường hồi lâu, Diêu Hoàng đổi sang nằm thẳng, chậm rãi giơ tay phải lên, duỗi ra bốn ngón tay.
Vị vương gia kia, chẳng lẽ là ngủ bù luôn cả mấy đêm tới? Chân tàn rồi mà vẫn còn sức giày vò như thế, nếu hắn không tàn…
Diêu Hoàng không dám nghĩ tiếp, đồng thời càng thêm thấy may mắn vì Huệ Vương gia chỉ đến vào các ngày mồng năm mồng mười, nếu mà ngày nào cũng tới, e là chính nàng cũng phế theo.
Miệng khô khốc, Diêu Hoàng gọi A Cát vào rót nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT