Chỉ còn hơn mười ngày nữa là đến cuối năm. Tô Tiếu Tiếu hiện tại có thể ăn, có thể ngủ, khuôn mặt gầy gò trước đây cũng dần dần đầy đặn trở lại một chút, nhưng bụng vẫn chưa rõ ràng lắm.
Hàn Thành thì không được như vậy, anh luôn nửa đêm tỉnh giấc, luôn muốn xác nhận xem Tô Tiếu Tiếu có đói bụng không, chân có bị chuột rút không, có cáu kỉnh không. Anh luôn muốn nhìn thấy cô ngủ say sưa bên cạnh mình mới có thể yên tâm ngủ.
Hàn Thành hiện tại còn vất vả hơn cả Tô Tiếu Tiếu, người cũng vẫn chưa béo lại được.
Nhưng dù mệt mỏi đến đâu, buổi sáng Hàn Thành cũng sẽ tự giác dậy đúng giờ, trước tiên dùng than hồng ninh một nồi cháo rồi đưa bọn trẻ ra ngoài tập thể dục buổi sáng.
Sau một thời gian rèn luyện, thể chất của bọn trẻ có sự thay đổi rõ rệt. Năm ngoái cứ đến mùa đông là hai đứa nhỏ lại bị cảm, hiện tại mỗi ngày đều tinh thần sáng láng, đừng nói cảm mạo, ngay cả hắt xì cũng không có. Chỉ là lượng cơm ăn cũng ngày càng lớn, mỗi ngày thêm một chút gạo, không biết từ lúc nào đã nhiều hơn gần nửa chén gạo mà chúng mới no.
Nếu không thì làm sao có câu "con trai lớn ăn nghèo cha"?
May mắn hiện tại cả nhà đều nhất trí lấy khẩu vị của Tô Tiếu Tiếu làm chủ, ngay cả Cơm Nắm kén ăn tạm thời cũng không đòi món ăn, trong nhà nấu gì ăn nấy. Cho dù Hàn Thành có đôi khi nấu cơm thất bại làm ra món rất khó ăn, Tô Tiếu Tiếu ăn không nổi phải bảo anh nấu cho bát mì ăn, mấy đứa trẻ cũng rất nể tình mà ăn sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play