Biệt ly là nỗi buồn, nhưng cũng là để chuẩn bị cho những cuộc đoàn tụ tốt đẹp hơn sau này.
Trẻ con thì mau quên, có đồ ăn ngon, có trò hay thì nỗi buồn cũng sẽ không kéo dài bao lâu.
Tiễn Lý Ngọc Phượng và Tiểu Bảo đi, Hàn Thành đi làm, Tô Tiếu Tiếu dẫn bọn trẻ con tiện đường ghé chợ mua đồ ăn. Hôm nay đến lượt mua đồ Trụ Tử muốn ăn. Trụ Tử khác Cơm Nắm, trong mắt nó thì Tô Tiếu Tiếu làm món gì cũng ngon.
Trụ Tử biết mình rất may mắn. Tiểu Bảo là cháu ruột của dì Tô, nó rất muốn ở lại nhưng đến lúc về nhà vẫn phải về. Còn bản thân nó, vì không còn gia đình nên đã trở thành một phần của gia đình Hàn. Nó rất biết ơn: “Dì Tô làm gì cũng ngon hết, dì cứ mua đi.”
Tô Tiếu Tiếu xoa xoa đầu Trụ Tử: “Dì thấy Trụ Tử thích ăn cá phải không? Vậy hôm nay chúng ta mua cá nhé.”
So với những thứ khác, Trụ Tử quả thực thích ăn cá hơn. Nó mới rụng hai cái răng cửa nên ăn đồ mềm một chút thì tiện hơn. Nhưng nó không ngờ dì Tô lại để ý đến vấn đề này. Nó ngại ngùng cười cười: “Dạ được ạ.”
“Mẹ ơi, vậy tối nay chúng ta ăn gì ạ?” Cơm Nắm hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT