Chỉ cách một cây cầu này, phía tây là quân khu, phía đông là một thị trấn nhỏ khác. Những con hẻm hai bên cầu nơi cư dân sinh sống có vị trí địa lý đắc địa, họ trực tiếp trở thành những người buôn bán tại nhà, lén lút đầu cơ trục lợi một số thứ. Trong thời đại vật chất thiếu thốn, có tiền mà không có phiếu thì cũng không mua được đồ, mỗi tháng phiếu định mức phân phát cũng chỉ có vậy. Đôi khi ngay cả đội Hồng Vệ binh cũng phải đến đây tiếp tế.
Bà dì đầu làng còn kể trước đây ở chợ đen có lần bà gặp một người của đội Hồng Vệ binh chuyên bắt những kẻ đầu cơ trục lợi, bản thân người đó cũng đội mũ che kín mặt đi mua đồ. Thật đúng là khiến người ta không biết nói gì cho phải. Tóm lại, chỉ cần không bị tố cáo gay gắt hay quá trớn, đôi khi họ cũng nhắm mắt làm ngơ. Bởi lẽ, trong thời buổi này, vì miếng ăn manh áo, ai cũng không dễ dàng gì.
Chu Ngọc Hoa dẫn Tô Tiếu Tiếu đến trước một cánh cửa gỗ cũ kỹ, như ra ám hiệu vậy, bà gõ mấy cái ba dài một ngắn. Cửa sổ gỗ cũ bên cạnh "kẽo kẹt" một tiếng được đẩy ra, một cái đầu đen nhẻm thò ra. Thấy Tô Tiếu Tiếu thì đầu tiên nhíu mày, rồi lại thấy Chu Ngọc Hoa, liền thò nửa người ra nhìn xung quanh, xác định chỉ có hai người họ, mới lại "kẽo kẹt" kéo cửa sổ lại. Tô Tiếu Ti
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.