Lý Ngọc Phượng trước kia đến thị trấn Thanh Phong có thể ở lại rất lâu, là vì con gái cần bà, bà có thể giúp làm nhiều việc, giúp con gái đỡ vất vả hơn.
Hiện giờ bà đến thủ đô lại thấy mình chẳng giúp được gì, ngược lại con gái và các cháu luôn lo bà buồn chán, ngày nào cũng tìm cách ở bên bà. Chủ yếu là, bà thực sự không hợp khí hậu thủ đô, tuổi già rồi, dù dùng bao nhiêu kem dưỡng da cũng không hiệu quả, người lúc nào cũng ngứa ngáy khó chịu, quan trọng là buổi tối ngủ không ngon giấc. Muốn gội đầu tắm rửa lại càng khó, còn phải đến cái gọi là nhà tắm công cộng.
Lý Ngọc Phượng sụt đi một vòng, thực sự không thể ở nổi nữa, liền nói với Tô Tiếu Tiếu rằng bà muốn về thôn Tô Gia.
Gia đình Tô Tiếu Tiếu dù rất lưu luyến, nhưng đã đưa bà đi khắp thủ đô rồi, lại lo bà ở lâu sẽ sinh bệnh. Bà lại không chịu đi máy bay nữa, nói thà đợi trên tàu hỏa còn hơn chịu cảnh đi đi lại lại. Tô Tiếu Tiếu đành mua vé tàu hỏa đưa bà về.
“Mẹ, lần sau đừng chọn mùa đông đến thì sẽ không khó thích nghi đâu.”
Lý Ngọc Phượng gật đầu: “Chúng ta ở nhà đều rất tốt, giờ chia đất cho từng hộ rồi, ai cũng có nhiệt huyết, chỉ cần chịu làm là có cơm ăn. Lần trước con nói chuyện để anh hai con nhận thầu trang trại chăn nuôi, bố con cũng đã nhắc với thư ký rồi. Ông ấy nói chờ chính sách cho phép cá nhân nhận thầu xuống thì sẽ ký hợp đồng với anh hai con. Con gái à, cuộc sống ở thôn Tô Gia chúng ta cũng đang tốt lên từng ngày đấy, con đừng lo cho chúng ta nhé.”
Tô Tiếu Tiếu ôm Lý Ngọc Phượng, mắt ướt đẫm. Trước kia bận rộn cả ngày xoay quanh lũ trẻ con, giờ các cháu đã lớn, cô thực sự muốn ở bên Lý Ngọc Phượng nhiều hơn, tiếc là ước nguyện này tạm thời chưa thể thực hiện được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play