Sau vài ngày lăn lộn ở thôn Tô gia, Cơm Nắm đã trở thành thôn trưởng nhí. Dù đi đến đâu, phía sau cậu bé cũng theo một đám cái đuôi nhỏ, trông như một vị đại tướng quân oai phong lẫm liệt.
Có những người sinh ra đã có tố chất làm thủ lĩnh. Lấy Cơm Nắm làm ví dụ, dù ở trấn Thanh Phong, hay thủ đô, hay thôn Tô gia, bất kể là trẻ lớn hay trẻ con, mọi người đều thích chơi với cậu, nghe theo hiệu lệnh của cậu.
Phải biết rằng trước khi Cơm Nắm đến, vua trẻ con trong thôn là bạn học Tiểu Bảo. Đương nhiên, bọn chúng vẫn rất thích Tiểu Bảo là thủ lĩnh.
Cơm Nắm ngậm một cọng cỏ đuôi chó nằm trên đống rơm, gác chân chéo lên nhìn những đám mây lúc sáng lúc tối trên bầu trời, thỉnh thoảng kể cho bọn chúng nghe những chuyện thú vị ở thủ đô, cuối cùng mới nói: “Cho nên, các cậu muốn nỗ lực học tập, tương lai mới có cơ hội đi nhìn thế giới bên ngoài.”
Mười mấy đứa trẻ tạo thành một vòng tròn nằm xung quanh Cơm Nắm, học theo dáng cậu bé gác chân chéo nhìn lên bầu trời. Nhìn thoáng qua, hoặc là chân trần, hoặc là dép rơm rách nát, hoặc là những đôi giày giải phóng đã khâu vá không biết bao nhiêu lần. Chỉ có mấy đứa nhóc nhà Tô Tiếu Tiếu là mỗi đứa đều đi đôi dép nhựa sandal mới tinh. Những đứa trẻ nông thôn thời này thật sự khiến người ta xót xa.
Thụ Căn nói: “Anh Cơm Nắm, các anh thật sự ngày mai muốn đi sao? Anh Tiểu Bảo và anh Đại Bảo cũng đi cùng các anh sao?”
Cơm Nắm nhổ cọng cỏ đuôi chó ra, thay bằng một cọng rơm cắn cắn rồi lại nhổ ra: “Đúng vậy, phải đi rồi. Về thủ đô còn có việc mà, anh Đại Bảo và anh Tiểu Bảo cũng có việc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT