Hàn Thành cùng đông đảo xã viên cùng nhau tự tay tiễn những người lính đã đến hỗ trợ ra tận cửa thôn, từng người kính chào theo kiểu quân đội và nói lời cảm ơn rồi mới quay người đi về nhà.
Hàn Thành hơn 9 giờ tối mới kéo lê thân hình mệt mỏi về đến nhà. Ngoài ba đứa trẻ con còn chưa biết làm việc ra, những người còn lại trong nhà họ Tô đều mệt đến mức không thể đứng thẳng lưng được.
Tiểu Đậu Bao cả ngày làm cái đuôi nhỏ của mẹ, lúc thì quạt cho mẹ, lúc thì rót nước đấm lưng cho mẹ, bận trước bận sau sợ mẹ mệt, khiến chính mình cũng mệt quá sức.
Trời nóng như vậy thì không thể không tắm rửa. Hàn Thành dùng chút sức lực cuối cùng xách nước vào phòng tắm, dẫn mấy đứa nhỏ tắm nhanh như đánh trận. Lúc ra ngoài, Tô Tiếu Tiếu đã ngủ thiếp đi trên ghế sofa.
Hàn Thành không nỡ đánh thức nàng, rón rén bế nàng vào phòng, đánh một chậu nước ấm giúp nàng rửa mặt, lau mình, cố gắng để nàng ngủ thoải mái nhất.
Tô Tiếu Tiếu nửa mơ nửa tỉnh, không biết mơ thấy gì, trong miệng lẩm bẩm: "Nhanh, nhanh lên, bão, bão đến rồi..."
Hàn Thành thở dài, cúi đầu hôn lên trán nàng: "Lúa đã cứu được rồi, yên tâm ngủ đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT