Lại là kiểu Hồng Môn Yến gì thế này?
Hạ Du Nguyên hơi nheo mắt lại, trong lòng lập tức nổi chuông báo động. Không chừng cậu vừa theo cô đi ăn, nhân viên phục vụ vừa bưng món lên, món thì cạn mà dao lại hiện, cô tay trái túm lấy tay áo cậu, tay phải rút dao đâm thẳng một nhát…
À mà không đúng, đó là Kinh Kha hành thích Tần Thủy Hoàng, học nhầm kiến thức rồi.
Nhưng bất kể cô là Hạng Vũ hay Kinh Kha thì cũng đều không phải loại đáng tin. Cái mặt thối như trái dứa ương ấy mà mời cậu ăn cơm thì đúng là kiểu chồn chúc tết gà. Lui một vạn bước mà nói, cho dù cô thật sự chỉ đơn giản muốn mời cậu ăn một bữa thì đã sao? Cậu đâu phải người dễ bị dắt mũi.
“Không đi.” - Cậu lạnh lùng nghiêng mắt nhìn cô.
Lý Quỳ Nhất vốn đã đoán trước khả năng cậu từ chối, cúi mắt nghĩ một lúc rồi lại ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt cậu, chân thành nói:
“Tôi biết cậu vẫn còn để tâm chuyện tối hôm đó. Thật ra, tôi mời cậu ăn là để xin lỗi cậu chuyện đó…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play