“Tiểu Lý Quỳ, xin lỗi nha. Tớ đúng là ngốc thật, thiệt luôn, tớ cứ tưởng cậu giận vì tớ quên mất hẹn cùng nhau đi ăn miến chua cay. Sau đó cậu mặt lạnh nói là không cần phải hỏi bài toán với cậu nữa, tớ mới nhận ra cậu đang ghen đó! Ha! Ha! Ha! Cậu ghen rồi kìa! Cậu sao mà yêu tớ dữ vậy hả! Đây là lần đầu tiên tớ cảm nhận được cảm giác có người ghen vì mình, nói thật nhé, đã gì đâu mà đã!
“Nhưng mà kiểu ghen này của cậu vô lý ghê luôn á (bình thường cậu logic giỏi mà), tớ với Trần Lộ Nhất mới quen nhau được hơn chục ngày, sao cậu lại nghĩ vị trí của cậu ấy trong lòng tớ lại hơn cậu được? Xin lỗi đi, cậu là thiên hạ đệ nhất hảo bằng hữu của tớ đó, vị trí này dễ gì bị lung lay chứ? Cậu quá coi thường Phương Tri Hiểu tớ rồi, làm như tớ là một củ cải đa tình không bằng (mà tình cảm thì… chắc cũng hơi vậy thiệt).
Nên, một lần nữa nhấn mạnh, là vì tớ coi trai đẹp chơi bóng rổ quá sung (cậu biết mà, trai đẹp là mạng sống của tớ), nên mới quên đi giữ chỗ ở tiệm miến chua cay, chứ không phải vì đi với Trần Lộ Nhất mà quên cậu đâu nha!
Thứ hai tuần sau, nếu tụi họ còn chơi bóng rổ nữa, tụi mình cùng đi coi được không? Hoặc không coi cũng được, đi ăn miến chua cay cũng ok, cậu chọn đi.
Nói thật nha, tớ xui lắm luôn, tiết tự học buổi tối đang viết thư cho cậu thì bị giáo viên chủ nhiệm bắt được, lá thư cũng bị tịch thu luôn (cũng may là viết cho cậu, không phải thư tình gửi bạn nam nào đó). Thế nên tớ chỉ còn cách viết lại cho cậu sau giờ học. Lúc viết thư tớ lo lắm, sợ cậu giận mà bỏ về nhà luôn không chờ tớ.
Vì vậy tớ viết rất vội, chữ gần như muốn bay lên trời rồi, không biết cậu có nhận ra…”
Lá thư dừng lại ở đó, chưa kịp viết xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT