“Bẩm! Đôi ngựa vẫn còn nguyên. Hạ quan đã cho chúng ăn uống no nê, đóng thêm yên đàng hoàng, lắp thêm hàm thiếc sáng bóng. Hạ quan cũng đã chỉnh lại dây cương cho...”
Viên quan canh cổng, một gã lùn tịt với đôi mắt láo liên như chuột gấp vội cuốn sổ nhật trình gác cổng, xun xoe chạy lại phía Chiêu Hoàng công chúa. Gã vừa nói vừa nhún nhảy, như thể đang cố làm nàng vui bằng điệu bộ tếu táo. 
Chiêu Hoàng, vừa tắm rửa thơm tho, chải lại mớ tóc rối bù như tổ quạ, giờ đã khoác lên mình bộ quần áo nâu sòng giản dị, chẳng thèm để ý. Nàng trùm chiếc áo tơi mới mua, đi đôi dép rơm kêu sột soạt và chít cái khăn mỏ quạ che kín mái tóc mượt mà óng ả, tết gọn thành hai vòng xinh xắn quanh đầu. Trông nàng chẳng khác gì một cô gái nhà quê nghịch ngợm, sẵn sàng chuồn ra khỏi nhà, trốn khỏi lũy tre làng để đi xem hội.
"Suỵt! Cấm kêu tên ta!" Nàng nghiêm giọng. Nàng thảy tiếp một thoi vàng nhỏ, lấp lánh trong ánh nắng trưa từ cái túi vải thô to đùng đeo trước ngực. Cái túi chứa đầy châu báu, vàng bạc, tiền nong, kêu lạch cạch êm ái theo mỗi bước chân nàng, như những tiếng cười hấp dẫn của ông Thần Tài béo tròn góc nhà.
Viên quan, đang cúi người khúm núm, bất chợt vươn mình chụp lấy thoi vàng nhanh như hổ đói. Động tác gọn gàng của gã làm Chiêu Hoàng suýt phì cười. Viên quan nhếch mép, mắt sáng rực nhưng vẫn không quên liếc quanh xem có ai để ý. 
Quan lại thời nào cũng vậy. Hễ ngửi thấy mùi tiền là chân tay lanh lẹ, đầu óc sáng láng như đèn đuốc giữa đêm ba mươi.
"Bẩm! Hạ quan thấy một bên móng con ngựa ô hơi khập khiễng. Để hạ quan kêu gã Thiết móng ra hàn đinh ngay cho công..." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play