Chương 17
Phạm Cảnh đêm đó cũng ngủ mê man, làm rất nhiều giấc mơ. Mơ thấy lúc nương y còn sống, tháng xuân bên cửa sổ, bà dạy y xỏ kim may vá. Hai mẹ con vừa nói vừa cười, nương khen chiếc áo y may cho cha rất đẹp.
Lại mơ thấy, nương y đau đớn cả ngày trời mới sinh được Trân Nhi, đợi bế cháu trai, ông bà nội thấy sinh là con gái, lập tức xị mặt xuống...
Còn mơ thấy lúc Trân Nhi hai tuổi, đêm nương y qua đời, trong làng không có thầy thuốc, cha y vội vàng chạy lên huyện mời, chạy đến mức mất cả một chiếc giày lúc quay về, nhưng cũng không kịp nhìn nương y lần cuối.
Nhiều mảnh ký ức đan xen vào nhau, đầu óc y hôn mê bất tỉnh, muốn mở mắt kết thúc cơn ác mộng nhưng cơ thể lại nặng trịch, khiến y không thể cử động.
Qua rất lâu, ánh sáng mờ ảo của trời mới dần hé rạng, y nhìn thấy một bóng hình vừa xa lạ vừa quen thuộc đang vẫy tay với mình.
“A Cảnh, mau lại đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play