Chương 11
Lúc này, Phạm Cảnh làm sao dám buông tay, tay vừa lỏng ra là người kia lành ít dữ nhiều.
Y nén cơn đau nhói ở cánh tay, gắng sức kéo Khang Hòa, dời cánh tay khỏi khúc gỗ.
Mất cả hơi trâu sức bò, Khang Hòa mới trèo lên được.
Cả hai đều toát mồ hôi trán, lẫn vào nước mưa, cũng không phân biệt được đâu là mồ hôi, đâu là nước mưa. Khang Hòa hồn vía chưa định nhưng vẫn lật người đứng dậy, vội vàng muốn xem xét vết thương trên cánh tay Phạm Cảnh.
Ống tay áo rách toạc đã sớm thấm đẫm máu, chưa đến gần đã ngửi thấy mùi tanh. Hắn nhíu chặt mày, trong lòng vừa áy náy vừa sốt ruột. Hối hận mình không quen đường sá lại đi tìm người làm gì, tự dưng gây thêm chuyện.
Phạm Cảnh lại đột nhiên đưa tay lên che vết thương trên cánh tay mình, không cho hắn nhìn kỹ. Ngược lại, ánh mắt lạnh đi.
“Ngươi biết nói tiếng quan thoại.”
Những chữ quen thuộc lại một lần nữa lọt vào tai, Khang Hòa không khỏi sững người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT