Sáng sớm hôm sau, Giang Mạn Sênh trở lại trường học. Gần bệnh viện có một khu biệt thự, ở đó có một con dốc dài thoai thoải, trạm xe buýt mà cô cần đón xe nằm ở cuối con dốc đó.
Thật ra, nửa đêm qua cô gần như không chợp mắt được chút nào. Cô bị cha cô dọa đến nỗi cả người cứ bồn chồn, không sao ngủ nổi.
Đợi đến khi mẹ đã yên giấc trên giường bệnh, Giang Mạn Sênh mới cẩn thận ôm mấy tờ đề thi bước ra hành lang. Mấy tờ đề ấy, cô đã viết xong hết trong đêm, nằm úp trên băng ghế dài ngoài hành lang mà hoàn thành.
Cô nhìn vào tấm kính phản chiếu gắn trên trạm xe buýt, soi thấy vành mắt mình thâm quầng rõ rệt. Ngay cả sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT