Khi nghe thấy câu nói đó, Giang Mạn Sênh khẽ “Hả?” một tiếng rất nhẹ, sau đó gật đầu: “Em muốn.”
 
Ngay giây tiếp theo, cô đã bị bế bổng lên khỏi mặt đất, Lục Kỳ Thần thật sự ôm cô quay vài vòng.
 
Chỉ vài vòng mà thôi, bởi vì Giang Mạn Sênh mới quay được mấy cái đã bắt đầu kéo áo anh, năn nỉ: “Thả em xuống đi…”
 
Khi hai chân vừa chạm đất, cô liền vòng tay ôm lấy eo anh, dụi nhẹ đầu vào lồng ngực anh: “Em nhớ anh lắm…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play