Khi chiếc áo khoác lông đen kia cùng với nụ hôn của Lục Kỳ Thần cùng lúc buông xuống, Giang Mạn Sênh theo phản xạ nắm lấy cổ tay anh.
 
May mắn thay, sự chú ý của mọi người phần lớn đều bị thu hút bởi sân thi đấu. Trong nhà thi đấu rộng lớn ấy, họ chỉ là hai bóng hình nhỏ bé giữa biển người mênh mông. Cho dù vẫn có vài ánh mắt dõi theo Lục Kỳ Thần, thì lúc này cũng đã bị chiếc áo khoác ấy che chắn bên ngoài.
 
Giọng nói của Giang Mạn Sênh mang theo chút nghẹn ngào: “Ừm… được rồi.”
 
Cô thì thấy đủ rồi, nhưng Lục Kỳ Thần, vừa chạm đến môi cô đã có vẻ khó mà kiềm chế, khiến Giang Mạn Sênh phải vội vàng kéo nhẹ anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play