"Ha ha, bởi vì đứa trẻ này ăn uống nhiều, em không biết mỗi lần nó uống đều uống rất nhiều, em nhìn bình sữa này xem, đứa trẻ này một lúc đã uống hết nửa bình." Tô Đan Hồng cười.
Tiểu Nhân Nhân đã không còn hứng thú với người lạ mặt này, liền ôm bình sữa của mình uống tiếp.
Nửa ngày sau, thằng bé mới đẩy bình sữa ra.
Vân Lệ Lệ nhìn đứa trẻ, không thể không thừa nhận, đứa trẻ này thật sự thông minh, ăn uống no rồi, chính mình liền bỏ xuống, đứa bé mới có mấy tháng tuổi chứ?
Vân Lệ Lệ quay sang nói chuyện về hành tây, mẹ chồng cô ta có nói qua, cô ta phải tự mình nói, không phải chỉ có một mình cô ta ăn mà là cả gia đình.
"Hành tây sau nhà ấm trồng cũng không nhiều, mẹ có đôi khi đến đây hái một ít mang về đổi khẩu vị, nếu em không tin, có thể đi đến sau nhà ấm trồng hoa nhìn thử, một chút rau cũng không đáng bao nhiêu tiền, sao chị có thể giấu chứ?" Tô Đan Hồng cười nói.
Vân Lệ Lệ có hơi xấu hổ, Tô Đan Hồng ngày càng lợi hại, châm chọc người khác không có chữ thô tục nào.
"Cũng do em ngửi thấy mùi thơm." Vân Lệ Lệ gượng cười nói.
"Đúng là có mùi thơm thật, chị tưới bằng nước tiểu của trẻ nhỏ, nhất định ăn rất ngon." Tô Đan Hồng cười.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT