Sau đó, bà nội Quý Phong nói nhỏ với Tô Đan Hồng nhờ cô giúp đỡ: "Đan Hồng à, cháu xem có cô gái nào thích hợp hay không? Tiểu Phong năm nay cũng không còn nhỏ nữa, nhưng vẫn chưa có đối tượng thích hợp."
"Bà không cho thằng bé xem mắt không phải sao?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Cho xem mắt rồi, lúc trước đã xem mắt một người, nhưng cô gái kia cùng với một người đàn ông làm công nhân bỏ đi miền nam rồi." Bà nội Quý Phong thở dài nói.
"Người không có duyên thì cũng không ép buộc được, người đó đã chạy đi rồi, vậy có nghĩa là không thích hợp với Quý Phong, bà cũng không cần để trong lòng chuyện này." Tô Đan Hồng không quan tâm.
Thằng nhỏ Quý Phong này cô chứng kiến cậu ta từ nhỏ lớn lên đến bây giờ, tính cách mọi phương diện đều không cần phải nói, hơn nữa bởi vì trong nhà chỉ có bà nội cậu ta và cậu ta, từ rất nhỏ cậu ta đã hiểu được và biết bươn chải kiếm sống.
Trước kia lúc ở trong thôn, cậu ta cũng thường xuyên chạy tới làm việc cho chú Kiến Quân của cậu ta, việc gì cũng làm, khi đó trời lạnh, cậu ta chỉ mặc một chiếc áo tay dài mỏng manh rách nát, cũng không đi giày, lạnh đến khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò đều tím tái.
Sau đó cuộc sống dần dần tốt hơn, rồi chuyển tới ở thị trấn bên này, cậu ta cũng trưởng thành rất nhanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play