Dù giảng bao nhiêu bài vật lý hay toán học, Dụ Trục Vân vẫn sẽ lắng nghe! Nam Tình nhanh chóng ăn hết cái bánh bao nhân đậu .
Má cậu phồng lên, nhai như thỏ con một lúc lâu, cuối cùng cũng nuốt trôi với sự trợ giúp của nước, chóp mũi giật giật hai cái: “Tôi… Tôi ăn xong rồi. Vậy chúng ta tiếp, tiếp tục giảng nội dung vừa nãy nhé.”
Trăng lạnh như nước, Dụ Trục Vân cụp mắt nhìn Nam Tình vài giây, khẽ nhếch môi: “Ừ.”
Nam Tình thở phào một hơi, nghiêm túc giải thích: “Khái niệm độ dịch chuyển chúng ta đã giải thích rồi, một đại lượng vật lý khác có liên quan đến quá trình gọi là quãng đường, nó giống như việc chúng ta đi từ cột đèn đến nhà ăn, rồi từ nhà ăn đi đến cổng trường…”
Thời tiết quá lạnh, hơn nữa trường học sắp đóng cửa, giảng bài dưới cột đèn không ổn lắm. Nam Tình muốn tìm một quán McDonald’s đủ ánh sáng để ngồi xuống cùng Dụ Trục Vân ôn tập tử tế. Nhưng ý nghĩ này vừa nảy ra đã bị một điều bất ngờ dập tắt.
Hôm nay là Chủ nhật, lẽ ra giờ này Cố Mai Phương phải đang chuẩn bị, sắp xếp nguyên vật liệu và bán thành phẩm cần thiết cho cửa hàng bữa sáng sáng thứ Hai. Sao bà ấy lại đi xe đạp điện, đợi cậu ở cổng trường?
Thiếu niên đang thao thao bất tuyệt bỗng nhiên khựng lại, đôi mắt tròn đen láy nhìn chằm chằm về một hướng nào đó, vẻ mặt có chút lo lắng. Động tác viết ghi chú của Dụ Trục Vân dừng lại: “Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play