"Bốp" một tiếng, tiếng tát giòn tan vang lên, má phải Dụ Trục Vân sưng đỏ một bên, bị ánh sáng hắt ra một bóng mờ ảo.
Nam Tình quên cả khụt khịt mũi, mắt hạnh mở to tròn xoe, hàng mi dài còn vương nước mắt, vội vàng sờ gương mặt hắn.
"Cậu.. cậu làm gì thế," Nam Tình hoàn toàn ngây người, "Có đau không?"
Má phải nóng rát, nhức buốt từng chút một, dường như xua tan những suy nghĩ rối ren vô cớ trong đầu. Cho đến khi một bàn tay nhỏ lạnh lẽo đặt lên vết tát, động tác thận trọng. Những ý tưởng điên cuồng và xao động lại xuất hiện.
Dụ Trục Vân bình phục hơi thở, im lặng vài giây rồi kéo kéo khóe môi: "Học được chưa? Tự mình đưa tay tát thêm một cái, tát đến khi nào hết giận thì thôi."
"......"
Nam Tình không thể tin nổi ngẩng mắt lên, như không hiểu hắn đang nói gì. Mặt có thể tùy tiện tát sao? Cho dù trẻ con phạm lỗi, cũng hiếm khi có phụ huynh nào trực tiếp tát vào mặt. Dù sao cái tát không chỉ đau, còn rất mất mặt, gần như tước đoạt sự tôn nghiêm mà thanh thiếu niên xem trọng hơn cả trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT