Nam Tình cuối cùng vẫn chưa kịp hỏi rõ Cố Gia Hòa, đầu cậu đau như búa bổ. Sau khi ăn một chút gì đó, cậu lại trở về giường và ngủ thẳng đến hừng đông.
Lượng vận động mà người khác làm sẽ không bị cảm lạnh, nhưng với cậu thì lại gây ra một trận sốt kéo dài chừng hai, ba ngày mới miễn cưỡng thuyên giảm.
Khi đến trường đã là chiều thứ Ba, sân trường ồn ào nhộn nhịp, đúng lúc tan tiết hai.
Nam Tình vừa bước vào phòng học, Chu Ngạn Khang liền “bật” một tiếng đứng dậy, có chút vội vàng và lo lắng: “Sao rồi? Khỏe hơn chưa? Cậu ổn không? Không sao chứ?”
Liên tiếp những câu hỏi dồn dập, Nam Tình đặt cặp sách và cây violin lên mép bàn ngay ngắn, rồi mới ngẩng mặt nhìn về phía hắn, ôn hòa nói: “Đỡ nhiều rồi, chỉ là cảm mạo nhỏ thôi mà.”
Chu Ngạn Khang vẫn còn chút chần chừ đứng tại chỗ.
“Hôm qua cậu không đến, Dụ Trục Vân đến lớp chúng ta hỏi cậu ở đâu… Cậu trước đây vẫn luôn nói hắn là người tốt, hắn chắc không làm phiền cậu chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play