Những mảnh thủy tinh li ti phản chiếu ánh sáng lấp lánh từ chiếc đèn trần pha lê, giống như muối biển, chua xót và nhức nhối nằm trong lòng bàn tay.
Một lúc lâu sau, Dụ Trục Vân thu lại nụ cười có chút mỉa mai đó. Hắn chậm rãi nắm chặt tay, lòng bàn tay truyền đến một cảm giác đau rát như bị xé toạc, máu loãng lẫn mảnh thủy tinh từ từ chảy xuống, tí tách nhỏ giọt từ khớp xương xuống màn hình điện thoại di động.
Xung quanh cuối cùng cũng bắt đầu có tiếng xì xào bàn tán nhỏ.
"Rốt cuộc là tình huống gì vậy? Đợi từ nãy đến giờ, có ăn cơm không thì bảo, tôi đói chết mất rồi."
"Suỵt! Nhỏ tiếng thôi! Không phải là người còn chưa đủ sao?"
"Cậu chắc chắn người đó còn đến không? Giờ này rồi, chắc chắn là bị cho leo cây rồi còn gì?"
"…Mấy người có thể im miệng lại không?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT