Đưa Phù Tư Mẫn và Ngụy Đình về đến dưới lầu khu chung cư, Lý Xuân vẫn còn ngẩn người nhìn theo bóng dáng Phù Tư Mẫn.
Có một số cô gái nội tâm rất dễ bị chạm tới, nhưng rõ ràng Phù Tư Mẫn không phải kiểu người đó. Vẻ ngoài của cô, nhìn thế nào cũng thấy rất kiên định, rất khó để lay chuyển ——
Quay đầu lại, Lý Xuân ánh mắt sáng lên, cười hì hì với Biên Hạo Nam: “Tôi vừa rồi nói mấy lời trong nhà ăn đó, đều là nghiêm túc cả đấy.”
Giữa đàn ông với nhau, thường rất khó để thẳng thắn bày tỏ cảm xúc, hay là chủ động đề cập đến chuyện tình cảm của bản thân. Việc Lý Xuân nhắc tới Phù Tư Mẫn lúc này, mục đích chính vẫn là để gián tiếp nhắc nhở Biên Hạo Nam rằng: “Phù Tư Mẫn là người tôi để ý trước.”
“Nói thật chứ, cậu ngày thường giúp tôi để ý Tư Mẫn nhiều một chút. Tôi thấy hôm nay tâm trạng cô ấy không ổn, chắc là chưa thích nghi được, ngoài miệng thì còn cứng rắn đấy.”
“Sao cậu nhìn ra được cô ấy thật sự đang không vui?”
“Câu này là sao?”
Biên Hạo Nam mím môi, loại cảm giác thất bại từng xuất hiện mỗi lần nhìn thấy Ngụy Đình lại trỗi dậy.
Lý Xuân chẳng suy nghĩ gì nhiều, thản nhiên nói: “Tôi từng quen mười lăm cô rồi, các cô ấy nghĩ gì, tôi chỉ cần liếc mắt một cái là biết. Cậu hỏi tôi nhìn ra từ đâu? Thì tôi nói cho cậu nghe đây.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT