Khi những cô gái khác đã đi xa, Trần Á Tĩnh mới kể về chuyện của Phỉ Ôn Luân: "Tôi và Âu Tường chưa gặp nhau mấy lần, chỉ biết anh trai của cô ấy là Âu Xã, kẻ vô học vô nghề nghiệp lại rất thích bắt nạt người khác. Nghe nói cách đây không lâu còn bị bắt vào cục cảnh sát vì lái xe sau khi uống rượu." Châm chọc xong người khác, cô dựa vào việc mình cao hơn Ngụy Đình một chút, vòng tay qua vai Ngụy Đình: "Cậu có giận không?"
"Giận gì?"
Trần Á Tĩnh: "Bởi vì họ đều cho rằng Phỉ Ôn Luân tìm tôi, sau đó tôi không thừa nhận cũng không phủ nhận. Cậu có cảm thấy tôi cướp mất sự nổi bật của cậu không?" Cô biết Ngụy Đình là người rất tốt, nhưng không ai có thể thập toàn thập mỹ. Ngụy Đình mà giận thì cũng là điều có thể hiểu được. Chỉ là cô không muốn Ngụy Đình xa lánh mình.
"Tôi sẽ không vì chuyện này mà giận đâu." Vừa nói xong, cô đã bị Trần Á Tĩnh nhẹ nhàng véo má: "Đình Đình của chúng ta thật tốt bụng!"
"Nhưng mà nói thật, Phỉ Ôn Luân tìm cậu nói gì vậy?" Trần Á Tĩnh đã muốn hỏi từ rất sớm, nhưng mãi đến bây giờ mới không nhịn được. Cô tò mò hỏi: "Anh ấy có phải muốn tiếp cận cậu không?"
Ngụy Đình giật mình: "Làm gì có! Anh ấy..." Cô nói có chút mơ hồ: "Anh ấy chỉ có một món đồ cần đưa cho tôi."
Khóe miệng Trần Á Tĩnh nở nụ cười đầy trêu chọc: "Thật —— —— sao?" Có thể sai khiến được Phỉ Ôn Luân, chỉ có vị Phỉ Văn Khoảnh kia. Trần Á Tĩnh tuy rằng cảm thấy Ngụy Đình ở đâu cũng tốt, nhưng cũng biết cô không có mối quan hệ sâu sắc như vậy. Cô còn chu đáo phổ cập kiến thức cho Ngụy Đình: "Phỉ Ôn Luân là con trai cả của bác cả Phỉ Văn Khoảnh, một gia đình danh giá trong giới thượng lưu. Tôi ở học viện Thanh Châu lâu như vậy, chưa từng nghe nói anh ấy có bạn gái đâu." Vừa nói, cô vừa nháy mắt với Ngụy Đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play