Tần Tấn tối qua ngủ rất sâu, trong mơ hồ cảm giác có người nằm bên cạnh, vốn tưởng chỉ là mộng, không ngờ lại là thật.
“Ngươi…” Đôi môi mỏng của Tần Tấn khẽ run, chưa hết kinh hoàng nói: “Sao ngươi lại chạy tới đây?”
Nghe giọng điệu của hắn, hình như vẫn chưa phát sinh chuyện cấp bách gì.
Cơ Dao thở phào nhẹ nhõm, tay nhỏ che miệng ngáp một cái, oán trách: “Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi? Đệm giường này mềm như vậy, ngươi lại lén lút chiếm riêng, muốn ăn mảnh hả?”
Tần Tấn ngẩn ra hồi lâu mới phản ứng được, trên mặt thoáng qua một tia uất ức: “Ngươi thấy đệm giường mềm thì đánh thức ta, ta sẽ nhường nó cho ngươi. Sao lại có thể…”
Hắn tai đỏ mặt nóng, không thể nói thêm được nữa.
“Ta gọi rồi, ngươi chẳng tỉnh gì cả,” Cơ Dao hết sức bình thản, thấy hắn mày kiếm cau chặt, dáng vẻ muốn bùng nổ, không khỏi kéo chặt chăn mỏng quanh người, ủy khuất lẩm bẩm: “Có gì đâu, chẳng phải chỉ ngủ chung một giấc thôi sao? Trước đây cũng từng ngủ rồi, cần gì phải kích động như thế…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play