Ánh mắt Lạc Văn Xuyên dừng lại trên hộp bánh kem trong tay Trì Dục, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc mà Trì Dục không đọc hiểu được.
Một lát sau, Lạc Văn Xuyên hỏi: “Cậu chắc chắn là cậu ấy đưa cho cậu?”
“Tinh Trạch trong lòng để ý tôi, cho nên mới mang đồ ăn đến cho tôi.” Trì Dục lạnh mặt, ánh mắt mang theo địch ý, “Sao nào, cậu ghen tị à? Chỉ tiếc, tôi hình như từng nghe nói cậu dị ứng với pheromone của Omega, cho nên e là không có Omega nào bằng lòng mang bánh kem đến cho cậu đâu.”
Trên mặt Lạc Văn Xuyên không có biểu cảm gì, nhìn chằm chằm Trì Dục.
Trì Dục nhíu mày, giữa lúc bốn mắt nhìn nhau, không khí dường như tràn ngập mùi thuốc súng.
“Vậy sao.”
Lạc Văn Xuyên bỗng nhiên nhếch môi, chuyển chủ đề, nói với giọng đầy ẩn ý: “Thực ra, tôi cũng không nhất định dị ứng với tất cả Omega đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play