Tất cả mọi người trong phòng đều nín thở, mấy kẻ uống quá chén cũng lập tức tỉnh táo hơn một nửa, ai mà biết được giây tiếp theo, người bị đè xuống bàn có phải là mình hay không chứ.
Huống hồ nơi này chỉ có một người có tiếng nói quyết định là Lục Ứng Trì, vậy mà lúc này cậu lại ôm rượu rút lui, rõ ràng là không định nhúng tay vào mà.
Vậy mà vẫn có kẻ không biết nhìn tình hình.
“Lục Ứng Trì! Tôi sai rồi, cậu mau bảo quản gia nhà cậu thả tôi ra đi!”
Ai ngờ Lục Ứng Trì chỉ ôm rượu ngồi phịch xuống sofa rồi vắt chân lên, hoàn toàn lờ đi lời cậu ta nói.
Những người còn lại thấy thế cũng đồng loạt lùi thêm một bước.
Uông Tự Minh nhìn thấy cục diện như vậy thì lòng đã lạnh nửa phần, từ góc độ của cậu ta thậm chí chỉ có thể thấy cằm của Kiều Ngô, cậu cố hết sức đảo mắt muốn nhìn rõ ánh mắt của cô nhưng đều vô ích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT