Vì phép lịch sự, Chung Hòa Tĩnh không bình luận gì về nghề nghiệp của người khác. Dù cô từng quen biết Kiều Ngô thì cũng là chuyện khi mới mười mấy tuổi, huống hồ lòng người thay đổi, chuyện cũ chẳng thể truy lại.
Cô dồn sự chú ý vào hiện trường.
Chung Mân quay về nhà họ Chung vốn không phải do tự nguyện, nên từ đầu cậu đã luôn có tâm lý bài xích mạnh mẽ, thái độ với ai cũng vậy, như thể cả thế giới nợ cậu cả.
Nhưng lớn lên trong điều kiện đầy đủ, Chung Hòa Tĩnh không thể đồng cảm với cậu. Dù không thân, nhưng ban đầu cô vẫn có chút tình cảm chị em dành cho Chung Mân, thế nhưng cô không chịu nổi việc cậu liên tục vượt qua giới hạn của cô hết lần này đến lần khác.
Là một người trưởng thành, không có sự cân nhắc giữa lợi ích mà chỉ hành động theo cảm tính thì thật là ngu xuẩn. Chuyện làm Chung Như bực mình như hôm nay cũng không phải lần đầu tiên, vì vậy giờ đây bà chẳng buồn ra mặt nữa mà đùn đẩy để cô đến giải quyết.
Khi bước vào, cô đã nghe thấy Lạc Chí Hoa đang xin lỗi, trong lòng cũng đại khái đoán được vài phần.
Lúc đầu Chung Như chọn để Chung Thời Hạ — một đứa trẻ không quá nhạy cả, làm quân cờ, ép Chung Mân quay về nhà họ Chung. Khoảng thời gian này chắc chắn Chung Thời Hạ cũng gặp không ít chuyện ở trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT