Lục Ninh không cần suy nghĩ: “Không rảnh.”
Cô nhớ rất rõ vì sao lúc đầu mình lại có xung đột với người này.
Hồi đó cô vừa bước vào cổng trường, xung quanh mọi người tụm ba tụm năm, phụ huynh ở ngoài thì dặn dò đủ điều khiến cô thấy phiền phức rối bời. Vì thế cô chỉ cúi đầu bước vào trong, đi lòng vòng rất lâu, chẳng để ý mình đã đi đến đâu, trời lại còn đang mưa nữa.
Sau đó cô bực đến mức chẳng buồn vào học nữa nên che dù ngồi xổm bên cạnh một vườn hoa nhỏ ném đá chơi. Ném một lúc thì ném trúng người khác, ai mà ngờ được lại có một nam sinh đang ngồi trong bụi cỏ.
Khi đó, cậu cũng dùng ánh mắt kiểu khinh khỉnh như đang nhìn rác mà nhìn cô: “Cậu ném à?”
“Tôi đâu cố ý, ai bảo cậu ngồi đó không lên tiếng, coi như cậu xui xẻo.” Lục Ninh đang bực, lại bị ánh mắt đó chọc cho bốc hỏa, “Nhìn cái gì? Có bản lĩnh thì ném lại tôi đi.”
Nghe vậy, nam sinh nhìn cô mấy giây rồi thực sự bước đến chỗ cô, còn thực sự định ra tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT