Sau khi Lục Tẫn Chi nói xong câu đó, ánh mắt anh chậm rãi rơi lên người Kiều Ngô đang đứng bên cạnh.
Khác với những gì anh dự đoán, ngoài sự kinh ngạc ban đầu, Kiều Ngô đã nhanh chóng khôi phục bình tĩnh. Cô chỉ nhẹ nhàng gật đầu với anh rồi thôi, khiến anh không thể nhìn thấy một chút mưu mô bẩn thỉu nào từ đôi mắt ấy.
Lục Tẫn Chi bất giác nhớ lại dáng vẻ cô ngồi lúc nãy — hoàn toàn không có sự bối rối của người lần đầu tiếp nhận những chuyện vụn vặt thế này, cũng chẳng có chút gì đắc ý, từ đầu đến cuối, cô đều có trật tự, tự tin vừa phải.
Còn chẳng bằng hôm đó ở nhà họ Lục, lúc thấy hai tên ngốc kia cạy két sắt, cảm xúc của cô mới thực sự dao động.
Trong lòng anh chợt trỗi dậy một cảm giác hiếu thắng quen thuộc mà không rõ từ đâu đến.
Hơn mười năm trước, anh cũng từng muốn nhìn thấu đôi mắt bình tĩnh ấy, xem trong đó ẩn giấu bí mật gì.
Nghĩ đến đây, Lục Tẫn Chi không nói thêm gì nữa, càng không liếc nhìn Lục Tuyên lấy một cái: “Vậy đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play