Trong lòng Hồ Trác đột nhiên dâng lên nỗi sợ, cậu ta lảo đảo bật dậy định chạy ra cửa. Nhưng vừa mở cửa thì một bóng người cao lớn đã chắn ngay lối đi.
Lục Ứng Trì ôm mũ bảo hiểm trong tay trái, tóc rối bù, cậu đứng đó như một tòa núi chặn đường, vẻ mặt còn dọa người hơn cả lúc ở trên du thuyền nữa.
Hồ Trác cười gượng: “Thiếu, Lục thiếu…”
Lục Ứng Trì không nói một lời, cậu đá Hồ Trác bay về phía bàn rượu khiến tháp rượu đổ vỡ rào rào, Hồ Trác bị đổ rượu ướt hết người, lưng thì rát bỏng.
Tiếp theo, mắt cậu ta hoa lên, mũ bảo hiểm trong tay Lục Ứng Trì giơ lên rồi nện xuống, cậu ta lăn lộn né tránh nhưng vẫn bị trúng vào vai, đau đến suýt hét toáng.
Lục Ứng Trì giẫm lên đống thủy tinh đi nhặt lại mũ bảo hiểm rồi bước đến trước mặt Hồ Trác, cậu đạp lên tay cậu ta đang chống bàn rồi lạnh lùng hỏi: “Nãy mày nói định làm gì?”
Đám người mà Hồ Trác đưa tới ai nấy đều nhận ra Lục Ứng Trì nên không ai dám động đậy, khi họ định lén chuồn thì từ ngoài cửa lại có hai người bước vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT